Thật trong thâm tâm, tôi muốn và thèm được uống một ly cà phê đen, không đá, không đường. Ly cà phê nguyên chất đậm đặc như lột tả được hết đắng cay trong cuộc đời, để thấm vào từng vị trí trên đầu lưỡi, ngấm dần vào mọi giác quan rồi để lại một vị ngọt lạ trên mỗi nơi nó đi qua...
Nhưng mỗi lần ngồi ở quán cà phê hay tự pha cà phê ở nhà, tôi lại bỏ thêm một ít đường hay một chút sữa. Phải chăng tôi không dám chịu đựng vị đắng nguyên thủy của nó cũng giống như không dám chịu đựng những đắng cay trong cuộc đời?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét